Thói ăn chơi xa xỉ của chúa Trịnh và các quan lại hầu cận được miêu tả thông qua các chi tiết:
- Thịnh vương Trịnh Sâm: Thích ăn chơi đèn đuốc, thường ngự ở các ly cung; việc xây dựng đình đài cứ liên miên. Một tháng nhà Chúa có đến 3 - 4 lần ra ngự ở Tây Hồ, đi kèm là binh lính dàn hầu đông đảo, bày đủ các trò. Dân gian có bao nhiêu trân cầm dị thú, cổ mộc quái thạch chúa đều mặc sức mà vơ vét.
- Quan lại hầu cận: Quan nội thần ăn mặc như đàn bà, cùng với các quan tụng hỗ đại thần (đi theo và bảo vệ chúa) buôn bán như ngoài chợ để phục vụ cho cuộc vui của Chúa. Bọn hoạn quan cũng theo đó mượn gió bẻ măng, ra ngoài dọa dẫm; nhà ai có đồ tốt đều bị lấy đi rồi vu cho họ tội cất giấu vật cung phụng để dọa lấy tiền.
Nhận xét về lời văn ghi chép của tác giả:
Lời văn của tác giả rất khách quan, trung thực, bày tỏ cực kì kín đáo thái độ của mình với sự việc xảy ra. Tuy vậy, tất cả những sự thật đó cũng đã giúp tác giả phơi bày hiện thực rối ren của xã hội: Quan lại, vua chúa chỉ lo ăn chơi hưởng lạc, vơ vét ức hiếp dân lành.
Tác giả nói: "…kẻ thức giả biết đó là triệu bất tường" do:
Tác giả đã cảm nhận được và kín đáo bộc lộ thái độ chủ quan của mình trước việc ăn chơi xa xỉ của tầng lớp thống trị trong xã hội. Những người biết nhìn xa trông rộng sớm nhìn thấy điềm gở, chẳng lành bằng tình trạng mục rỗng, biến chất trong bộ máy chính quyền thì sớm muộn gì cũng diệt vong.