Khổ 2:
Hai câu thơ đầu: Lòng thành kính của tác giả thể hiện ở những câu thơ:
Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Hình ảnh mặt trời vừa mang ý nghĩa tả thực vừa mang ý nghĩa tượng trưng
-Mặt trời của thiên nhiên đem ánh sáng xua tan bóng tối, đem tới sự sống , cho muôn loài.
-Sự tôn kính của nhà thơ và mọi người đối với Bác được thể hiện qua phép ẩn dụ. tác giả ca ngợi Bác, Bác cũng như mặt trời của thiên nhiên, mặt trời của mọi người luôn trường tồn, bất biến
Bác cũng là nguồn ánh sáng đầy tỏa rạng và ấm áp để soi đường dẫn lối cho sự nghiệp cách mạng, hết mình cống hiến để giành đọc lập tự do. Không chỉ tỏa sáng cách mạng, mặt trời mang hình bóng của Bác mang hơi ấm tình yêu thương dành cho đồng bào
=>Thể hiện sự tôn kính, yêu mến, ngưỡng mộ, biết ơn của nhân dân đối với Bác
“ Ngày ngày đoàn người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy chín mùa xuân
Trong hai câu tiếp theo, là hình ảnh thực lại mang ý nghĩa thể hiện tình cảm thành kính, thiêng liêng cùng với đó là nỗi nhớ thương của nhân dân đối với Bác
Hình ảnh hoán dụ “bảy mươi chín mùa xuân” lại chứa đựng bên trong một hình ảnh ẩn dụ đẹp (mùa xuân)
→ Cuộc đời của Bác đẹp như những mùa xuân.