- Hai câu thơ :
"Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai"
Nhằm diễn tả quy luật biến đổi của thiên nhiên. Cảnh vật, cây cối , thiên nhiên xung quanh sẽ biến đổi theo từng mùa. Mùa xuân trong tác phẩm được đề cập 2 lần ở 2 câu đầu nhưng với nghĩa đối nhau, đầu tiên là "xuân khứ" sau đó là "xuân đáo" , tương tự cây cối ở hai khung cảnh cũng có sự đối lặp với "hoa lạc" và "hoa khai". Tác giả đã tinh tế khi chủ đích sắp xếp hình ảnh " xuân khứ - hoa lạc" trước "xuân đáo - hoa khai" để thể hiện sự luân hồi của thiên nhiên. Hoa tàn rồi lại nở, mùa xuân qua đi nhưng rồi mùa xuân lại đến, thể hiện một tinh thần lạc quan trước những sự biến đổi của cuộc đời.
-Nếu đảo ngược vị trí câu thơ thứ hai lên đầu, tuy vẫn nói lên được quy luật luân hồi của thiên nhiên nhưng nó sẽ mất đi sự tích cực, lạc quan trong ý nghĩa câu thơ, nếu đổi câu thơ thứ 2 lên trên ý nghĩa của 2 câu đầu sẽ là mùa xuân đến nhưng rồi cũng qua, thể hiện sự bi quan về cuộc sống.
-Nếu đảo ngược vị trí câu thơ thứ hai lên đầu thì mặc dù vẫn nói lên được quy luật tuần hoá biến đổi nhưng đó sẽ là nhìn sự vận động theo quy luật xuân tới để xuân qua, hoa tươi để hoa rụng, chứ không theo quy luật sinh trưởng phát triển tự nhiên (xuân qua rồi xuân tới, hoa rụng rồi hoa tươi).