Cảm nhận chung về cuộc sống, nhân cách của Nguyễn Bỉnh Khiêm qua bài thơ Nhàn.
Nguyễn Bỉnh Khiêm (1549-1585), chứng kiến cảnh sống ngang trái, bất công trong triều đại phong kiến Việt Nam.
- Ông là người ngay thẳng nên khi chứng kiến bộ mặt giả tạo của những tên nịnh thần đã dâng sớ tâu với Vua, thế nhưng lại không có được sự tin tưởng thế là ổng quyết định tìm với lối sống "nhàn: : Nhàn một ngày là tiên một ngày.
- Tư tưởng, triết lý sống của ông là tư tưởng của đạo nho, ứng xử trong thời loạn, nắm bắt được sự thịnh suy là quy luật của cuộc sống nên ông lựa chọn cách sống bình thản , an nhàn với thiên nhiên, cây cỏ.
- Nhân cách của Nguyễn Bình Khiêm: liêm khiết, thanh cao, tao nhã.
Nhàn là chủ đề lớn trong thơ của Nguyễn Bỉnh Khiêm, theo quan niệm của ông: sống tự nhiên, không màng danh lợi, đó cũng là triết lý nhân sinh độc đáo của nhà thơ.
- Cuộc sống của Nguyễn Bỉnh Khiêm qua bài thơ Nhàn: giản dị, đạm bạc mà thanh cao, trong sạch
+ Vui thú với cuộc sống lao động chân tay, những điều bình dị, mộc mạc.
+ Không ganh tị với đời, với người, vẫn ung dung, ngạo nghễ.
- Những hình ảnh dân dã, đời thường trong lối sinh hoạt của tác giả:
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá,
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao
+ Cuộc sống hòa mình với thiên nhiên, đạm bạc nhưng thanh cao ,thích nghi và thuận theo vòng tuần hoàn của thời gian trong năm : mùa nào thức nấy
+ Niềm vui, sự tự tại của tác giả thú vị vô cùng
- Hai câu thơ thực, thấy rõ tâm trạng, lối sống “nhàn” của tác giả:
+ Nghệ thuật đối lập: ta >< người, khôn >< dại, vắng vẻ >< lao xao
+ Suy nghĩ của bậc đại trí, tránh xa chốn quan trường thị phi
+ Ý thơ ngược với câu chữ, liên tưởng hóm hỉnh, sâu cay
- Hai câu kết: tâm thế ung dung tự tại, xem nhẹ những hư danh, phú quý.
+ Sử dụng điển tích vua Nghiêu Thuấn để thể hiện nhãn quan tỏ tường của nhà thơ. Phú quý chỉ là những thứ phù du, hư ảo trong cuộc sống con người.
=> Bài thơ là lời tâm sự thâm trầm, sâu sắc, quan niệm sống nhàn hòa hợp với tự nhiên, giữ cốt cách, xem thường danh lợi.