Soạn văn Lớp 9

Soạn bài Con chó Bấc - G. Lân-đơn

300 lượt xem
Soạn bài: Con chó bấc - ngữ văn 9 tập 2 ngắn gọn nhất. Nhằm giúp học sinh giảm bớt thời gian soạn bài nhưng vẫn đảm bảo nắm đủ ý, Sytu.vn giới thiệu các em tổ hợp bài soạn cực ngắn, siêu ngắn và ngắn nhất. Từ đó, học sinh có thêm lựa chọn bài soạn phù hợp với của mình. Soạn Con chó bấc cực ngắn - Sytu.vn

  • Phổ thông nhất
  • Ngắn nhất
  • Hay nhất

Soạn bài Con chó Bấc - G. Lân-đơn phổ thông nhất

Câu 1
Câu 1 (trang 154 SGK Ngữ văn 9, tập 2):

Trả lời

> > >

Bố cục bài văn: 3 phần

a)  "... trong lòng Bấc”: Mở đầu

b)  “Con người này... biết nói đấy”: tình cảm của Thoóc-tơn đối với con chó Bấc.

c)   “Bấc có một kiểu...”: Tình cảm của Bấc đối với chủ.

Trong những đoạn trên, đoạn thứ ba dài hơn cả. Nhà văn ở đây chủ yếu muốn nói đến những biểu hiện tình cảm của con chó Bấc đối với Thoóc-tơn.

Câu 2
Câu 2 (trang 154 SGK Ngữ văn 9, tập 2):

Trả lời

> > >

- Thoóc-tơn cư xử vớĩ Bấc một cách khá đặc biệt. Anh xem Bấc “như thể là con cái của anh vậy”. Trong ý nghĩ và tình cảm dường như Thoóc-tơn xem Bấc như đồng loại, như bạn bè.

- Tuy là ông chủ của Bấc nhưng đây là một “ông chủ lí tưởng” vì các ông khác, theo nhà văn, chăm sóc Bấc chỉ là vì nghĩa vụ (nuôi thì phải chăm sóc) và vì lợi ích kinh doanh (kéo xe trượt tuyết để đi tìm vàng).

- Mỗi lần thấy Bấc là Thoóc-tơn chào hỏi, nói chuyện tầm phào, nhất là túm lấy "đầu Bấc ghì chặt vào đầu anh, đảo đảo, lắc lắc, đồng thời khe khẽ thốt lên những lời nói nựng âu yếm, tiếng kêu trân trọng: "Trời ơi! Đằng ấy hầu như biết nói đấy!”.

- Trước khi diễn tả cảnh của Bấc đối với chủ, nhà văn lại dành một đoạn để nói về tình cảm của Thoóc-tơn đối với Bấc là để cho thấy đó chính là động lực làm phát sinh, khơi dậy ở Bấc “Tình thương yêu sôi nổi, nồng cháy, thương yêu đến mức tôn thờ, thương yếu đến cuồng nhiệt”. Thiếu tình cảm ấy, sẽ không thể có " tình yêu thương thực sự nồng nàn” mà Bấc dành cho người chủ lí tưởng của mình sẽ được bộc lộ ở những trang miêu tả sinh động sau đó.

Câu 3
Câu 3 (trang 154 SGK Ngữ văn 9, tập 2):

Trả lời

> > >

- Có lúc nó cũng sôi nổi cắn vờ Thoóc-tơn, nằm phục hàng giờ dưới chân anh mà hau háu quan sát nét mặt, ánh mắt. Có những lúc nó nằm bên cạnh hoặc đằng sau mà dán mắt vào mỗi cử động nhỏ, mắt ngời lên ánh sáng long lanh, lúc nào cũng bám gót chủ không dám rời xa một bước. Ban đêm vùng dậy, nó trườn đến mép lầu đứng lắng nghe tiếng thở đều của chủ.

- Có lúc, quá vui sướng, nó bật đứng thẳng lên, miệng như cười, mắt hùng hồn diễn cảm, họng rung lên những âm thanh kì lạ. Đặc biệt, nó không hề đòi hỏi gì ở chủ cả.

- Tuy nhà văn không nhân cách hóa Bấc, không để nó nói tiếng người, nhưng ông như thấu hiểu sâu xa thế giới tâm hồn phong phú của Bấc.

>
Câu 4
Câu 4 (trang 154 SGK Ngữ văn 9, tập 2):

Trả lời

> > >

- Bấc biết suy nghĩ: "Trước kia, nó chưa hề cảm thấy một tình yêu thương như vậy!"  Bấc không thấy có gì vui sướng bằng cái ôm ghì mạnh mẽ ấy”. " Nó lại tưởng chừng như quả tim mình nhảy tung ra khỏi lồng ngực".

- “Bấc không muốn rời Thoóc-tơn ra một bước”.

- Bâc biết vui mừng mà cũng biêt lo sợ: “Việc thay thầy đổi chủ xoành xoạch, làm nảy sinh trong lòng nó nỗi lo sợ là..." " nó sợ Thoóc-tơn củng lại biến khỏi cuộc đời nó".

- Bấc còn biết nằm mơ: “Ngay cả ban đêm, trong giấc mơ nó củng bị nỗi lo sợ ám ảnh”.

=> Đúng là nhà văn có óc quan sát và trí tưởng tượng tuyệt vời và đặc biệt là lòng yêu thương loài vật thật to lớn mới viết nên được những câu chữ cảm xúc như thế.

ND chính

Trả lời

Những nhận xét tinh tế của nhà văn khi viết về con chó, thể hiện trí tưởng tượng tuyệt vời khi đi sâu vào tâm hồn của con chó Bấc, đồng thời bộc lộ tình cảm yêu thương của mình đối với loài vật.

Soạn bài Con chó Bấc - G. Lân-đơn ngắn nhất

Câu 1
Câu 1 (trang 154 SGK Ngữ văn 9, tập 2):

Trả lời

Câu 1: Đoạn trích có thể chia thành ba phần:

  Đoạn 1: " từ đầu .... mới khơi dậy lên được": giới thiệu chung về  tình yêu thương với con chó Bấc

  Đoạn 2: " tiếp theo .... hầu như biết nói đấy" : Tinh cảm của Thoóc-tơn đối với Bấc

  Đoạn 3: Còn lại : Tinh cảm của Bấc đối với chủ

Xét về phương diện dung lượng ấy, ta dã thấy nhà văn chủ yếu muốn nói đến tình cảm của Bấc đối với chủ trong bài văn này.

Câu 2
Câu 2 (trang 154 SGK Ngữ văn 9, tập 2):

Trả lời

II. Soạn bài siêu ngắn: Con chó bấc

Câu 2:  Cách cư xử của Thoóc-tơn dối với Bấc:

  “Như thế chúng là con cái của anh vậy" 

  Trứớc khi diễn tả tình cảm của Bấc đối với chủ, nhà văn lại dành một đoạn để nói về tình cảm của Thoóc-tơn đối với Bấc vì:

  Ông muốn thể hiện Thooc- tơn là một ông chủ tuyệt vời, coi trọng tình cảm ngay cả với con vật của mình

  Thoóc-tơn thực sự chăm sóc Bấc như chăm sóc một người bạn. 

Câu 3
Câu 3 (trang 154 SGK Ngữ văn 9, tập 2):

Trả lời

Câu 3: Tình cảm của con chó Bấc đối với chủ biểu hiện qua khía cạnh: tình cảm.

  Có lúc nó cũng sôi nổi cắn vờ Thoóc-tơn, nằm phục hàng giờ dưới chân anh.

  Có những lúc nó nằm bên cạnh hoặc đằng sau mà dán mắt vào mỗi cử động nhỏ.

  Ban đêm vùng dậy, nó trườn đến mép lầu đứng lắng nghe tiếng thở đều của chủ. 

  Có lúc, quá vui sướng, nó bật đứng thẳng lên, miệng như cười, mắt hùng hồn diễn cảm, họng rung lên những âm thanh kì lạ. 

  Nó không hề đòi hỏi gì ở chủ cả

  Năng lực quan sát của tác giả khi viết đoạn văn này:

  Tuy nhà văn không nhân cách hóa Bấc, không để nó nói tiếng người, nhưng ông như thấu hiểu sâu xa thế giới tâm hồn phong phú của Bấc. 

  Thể hiện khả năng quan sát tinh tế của tác giả.

Câu 4
Câu 4 (trang 154 SGK Ngữ văn 9, tập 2):

Trả lời

Câu 4: Trí tưởng tượng tuyệt vời và lòng yêu thương loài vật của nhà văn khi ông đi sâu vào "tâm hồn" của con chó Bấc: 

Tác giả không nhân hoá con chó Bấc mà miêu tả nó như nó vốn có. Qua lời của người kể chuyện, con chó Bấc dường như cũng biết suy nghĩ. Nó nghĩ, trước kia, nó chưa hề cảm thấy một tình thương yêu nào như vậy và nó "thấy không có gì vui sướng bằng cái ôm ghì mạnh mẽ ấy", "nó lại tưởng chừng như quả tim mình nhủy tung ra khỏi cơ thế",... Bấc không những chỉ biết vui mừng mà còn biết lo sợ: " Việc thay thầy đổi chủ xoành xoạch" làm nảy sinh trong lòng nó nỗi lo sợ, "nó sợ Thoóc-tơn cũng lại biến khỏi cuộc đời nó". Bấc còn nằm mơ nữa: "Ngay cả ban đêm, trong các giấc mơ nó cùng bị nỗi lo sợ này ám ảnh". 

ND chính

Trả lời

Đang cập nhật ...!

Soạn bài Con chó Bấc - G. Lân-đơn hay nhất

Câu 1
Câu 1 (trang 154 SGK Ngữ văn 9, tập 2):

Trả lời

* Bố cục

- Mở đầu: Đoạn 1

- Tình cảm của Thoóc-tơn đối với chú chó Bấc: Đoạn 2

- Tình cảm của Bấc với Thoóc – tơn: Đoạn còn lại.

* Biểu hiện tình cảm mà nhà văn muốn nói đến:

Trong ba phần trên, phần thứ ba dài hơn cả. Sở dĩ có sự ưu tiên về dung lượng vậy vì tác giả mục đích chính là kể chuyện con chó Bấc và nhấn mạnh tình cảm yêu thương, gắn bó của nó đối với chủ.

Câu 2
Câu 2 (trang 154 SGK Ngữ văn 9, tập 2):

Trả lời

Thoóc - tơn không coi Bấc chỉ là một con chó mà là một đứa con cần được chăm sóc, vỗ về, là người bạn đồng hành, là bạn bè của anh.

Sự đặc biệt trong cách đối xử được biểu hiện ở những chi tiết sau:

- Nhà văn đã so sánh Thoóc-tơn với các ông chủ khác (thẩm phán Mi-lơ và những đứa con của ông ta) ” nó chưa hề cảm thấy tình yêu thương như vậy…”. Với đứa con của ông Thẩm thì đó chỉ là chuyện làm ăn cùng hội cùng phường. Với cháu nhỏ của ông Thẩm, đó là chuyện ra oai hộ vệ. Với ông Thẩm, đó là tình bạn trịnh trọng nhưng có phần câu nệ lễ tiết và xa cách. Như vậy, với chủ cũ, chú chó Bấc chưa có sự gắn kết, vẫn có sự phân biệt người - vật, chủ - tớ.

- Thoóc-tơn thực sự chăm sóc Bấc như chăm sóc một người bạn thông qua việc thể hiện ngay trong cách anh biểu hiện tình cảm với Bấc: Anh chào hỏi thân mật, túm chặt lấy đầu Bấc rồi dựa vào đầu mình, đẩy tới đẩy lui, trong tiếng rủa âu yếm "rủ rỉ bên tai", trong tiếng kêu đầy vẻ ngạc nhiên: "Trời đất! Đằng ấy hầu như biết nói đấy!". Nếu không thực sự gắn bó và yêu thương,Thoóc-tơn chắc chắn không thể rất coi trọng tình cảm, ngay cả đối với những con vật của mình.

Câu 3
Câu 3 (trang 154 SGK Ngữ văn 9, tập 2):

Trả lời

Anh chăm sóc những con chó "như thể chúng là con cái của anh vậy, bởi vì anh không thể nào không chăm sóc". Bấc vốn là một con chó thông minh, nó hiểu được tình cảm ẩn chứa qua những cử chỉ của chủ nó. Cảm xúc mỗi khi được đến đến độ "tưởng chừng như quả tim mình nhảy tung ra khỏi cơ thể vì quá ngây ngất". Mỗi cử chỉ của Bấc cũng thể hiện quá nhiều ý nghĩa giống như một con người khiến cho Thoóc-tơn cũng như muốn kêu lên, tưởng như con chó đang nói với anh bằng lời chứ không phải chỉ qua hành động.

Cách biểu lộ tình cảm của Bấc cũng rất khác thường: ép hai hàm răng vào tay chủ một lúc lâu. Nó không hề vồ vập, săn đón như những con chó khác mà chỉ lặng lẽ tôn thờ chủ theo cách rất riêng mà chỉ nó mới có thể bộc lộ như vậy. Sự đặc biệt đó khiến sợi dây tình cảm vô hình của Bấc và Thoóc-tơn lại càng đặc biệt hơn. Sự giao cảm bằng ánh mắt giữa nó và Thoóc-tơn đã nói lên tất cả sự ngưỡng mộ, thành kính, tình thương yêu của Bấc đối với người chủ mang trong mình những tình cảm mà trước đó nó chưa từng cảm nhận được bao giờ.

Cũng chính bởi vì quá yêu và gắn bó với chủ cho nên Bấc rất sợ mất Thoóc- tơn. Bởi vậy, nó luôn bám theo Thoóc-tơn và không rời anh nửa bước. Chi tiết Bấc không ngủ "trườn qua giá lạnh đến tận mép lều, đứng đấy, lắng nghe tiếng thở đều đều của chủ..." rất sống động.

=> Tác giả đang miêu tả tình cảm của một chú chó, nó có thể không nói được tiếng người nhưng những cử chỉ, hành động của nó còn có khả năng truyền tải cảm xúc hơn cả ngôn ngữ.

Câu 4
Câu 4 (trang 154 SGK Ngữ văn 9, tập 2):

Trả lời

Hình ảnh Bấc dưới ngòi bút của tác giả không hề được phi thường hóa hay lãng mạn hóa gây cảm giác phóng đại quá mức. Bấc rất giản dị và mang đầy đủ đặc điểm và tập tính của loài chó nhưng Bấc lại không hề mờ nhạt và trộn lẫn.  Tâm hồn của Bấc được miêu tả cực kỳ sinh động qua những suy nghĩ, cử chỉ, hành động khiến Bấc như một con người bằng xương bằng thịt, biết yêu ghét hờn giận...

=> Điều đó cho thấy trí tưởng tượng tuyệt vời, xuất phát từ những tình cảm chân thành, tha thiết của ông đối với loài vật.

ND chính

Trả lời

Đang cập nhật ...!
0.05604 sec| 2447.711 kb