Chọn ba văn bản thuộc các thể loại tùy bút, tản văn, truyện kí,... mà bạn yêu thích; đọc, chỉ ra và phân tích những nét đặc sắc về nghệ thuật của từng văn bản.

Phân tích về văn bản "Người lái đò sông Đà" của Nguyễn Tuân

Văn bản "Người lái đò sông Đà" của tác giả Nguyễn Tuân là một bút ký đặc sắc, tiêu biểu cho phong cách sáng tạo và độc đáo của ông sau cách mạng tháng tám. Nguyễn Tuân không ngần ngại khám phá, tìm tòi để viết ra những dòng bút ký đậm chất cảm xúc, phong phú về tri thức và sự sáng tạo, khiến cho độc giả muốn hòa mình vào câu chuyện về cuộc sống và văn hóa dân tộc.

Trong văn bản này, tác giả mô tả cảm nhận về con sông Đà ở miền Tây Bắc Việt Nam trong giai đoạn 1958-1960. Sông Đà quanh co, uốn lượn xuyên qua núi non, với dòng nước chảy xiết và dốc. Điều này tạo nên vẻ đẹp hoang sơ, kỳ vĩ của con sông, gợi lên sự hung bạo, trữ tình và thơ mộng đầy lôi cuốn.

Nguyễn Tuân sử dụng ngôn ngữ mạch lạc, tươi mới để miêu tả dòng sông Đà. Ông biến con sông thành một nhân vật, với những biểu hiện của sự thô bạo, mưu mô như kẻ thù, nhưng đồng thời cũng tràn đầy vẻ đẹp trữ tình, lãng mạn. Sự so sánh tinh tế "như một áng tóc trữ tình" giúp tạo ra hình ảnh mềm mại và cuốn hút đến khó tin.

Melaptic chân thực của nhà văn đã khiến cho độc giả cảm nhận được cảm xúc, tưởng tượng và hoà mình vào với vẻ đẹp hoang sơ và nghệ thuật của con sông Đà. Việc sử dụng hình ảnh sống động, mạch lạc giúp tác giả thành công trong việc phác họa vẻ đẹp và tính cách đa dạng của con sông này, đồng thời gợi lên một cảm nhận tạo hứng và sống động cho đọc giả.

Bài tập và hướng dẫn giải

0.04000 sec| 2285.688 kb