Trình bày suy nghĩ về khổ thơ kết thúc bài Ánh trăng của Nguyễn Duy.

Suy nghĩ về khổ thơ kết thúc bài Ánh trăng của Nguyễn Duy

Trong bài thơ "Ánh trăng" của Nguyễn Duy, khổ thơ cuối cùng đưa đến một thông điệp sâu sắc về quá khứ, lương tâm và nhân văn. Không chỉ là một bức tranh về trăng đẹp mắt, mà nó còn chứa đựng những suy tư về cuộc sống và tâm hồn con người.

Trong những dòng thơ cuối cùng, tác giả kể về việc con người vô tình quên đi những kí ức quý giá của quá khứ. Ánh trăng xuất hiện như một lời nhắc nhở, một tín hiệu thức tỉnh lương tâm, khiến người đọc phải suy ngẫm về sự đau đáu giữa hiện tại và quá khứ.

Trăng được mô tả như một người bạn tri kỉ, một người đồng hành trung thành mặc cho thăng trầm của cuộc đời. Ánh trăng không chỉ là một hiện tượng thiên nhiên, mà còn là biểu tượng của sự bao dung, sự bền chí và lòng thủy chung.

Khổ thơ kết thúc bài Ánh trăng chứa đựng một thông điệp rõ ràng: quá khứ không bao giờ bị lãng quên, và con người luôn có cơ hội để sửa sai và nhìn lại bản thân. Dù có bao nhiêu sóng gió thay đổi, ý chí và lương tâm vẫn là điểm tựa vững chắc cho mỗi người trong cuộc sống.

Ánh trăng của Nguyễn Duy không chỉ là một tác phẩm thơ đẹp mắt, mà còn là một món quà tinh thần đẹp cho độc giả, giúp họ suy ngẫm về giá trị của quá khứ, của lương tâm và của lòng nhân văn. Như một tấm gương sáng, bài thơ nhắc nhở chúng ta luôn nhớ đến nguồn gốc và giá trị thực sự của cuộc sống.

Bài tập và hướng dẫn giải

0.03383 sec| 2191.477 kb