viết 1 đoạn văn biểu cảm về thầy / cô giáo mà em yêu quý 15 câu
mn giúp e vs ạ, e cảm ơn mn trc!!!
( LƯU Ý: mn đọc kĩ phần e tô đậm nha!!!)
Tôi thật sự đấu tranh với câu hỏi này hơi lâu rồi và cần một ít ánh sáng từ mọi người. Có ai có thể giúp tôi hiểu rõ hơn không?
Các câu trả lời
Câu hỏi Ngữ văn Lớp 7
Câu hỏi Lớp 7
Bạn muốn hỏi điều gì?
Đỗ Thị Dung
Để trả lời được câu hỏi trên, bạn có thể làm theo các bước sau:1. Xem xét lại yêu cầu của đề bài: viết về thầy/cô giáo mà bạn yêu quý trong không quá 15 câu.2. Nhớ rằng đoạn văn biểu cảm cần phải thể hiện sự yêu quý của bạn đối với thầy/cô giáo đó.3. Nên chú ý đến cấu trúc, ngữ pháp và từ vựng trong việc viết đoạn văn để nó trở nên trọn vẹn và sâu sắc.Câu trả lời cho câu hỏi trên có thể như sau:"Thầy/cô giáo mà em yêu quý chính là người đã luôn tỏ ra quan tâm và chia sẻ tình thân thiết với học sinh. Sự tận tâm và nhiệt huyết trong công việc giảng dạy của thầy/cô đã tạo nên một điểm sáng trong cuộc sống học tập của em. Những lời khuyên và động viên của thầy/cô luôn là động lực lớn giúp em vượt qua khó khăn và thách thức trong học tập. Em biết ơn và trân trọng tình cảm mà thầy/cô dành cho em, và sẽ luôn nhớ mãi những điều tốt đẹp mà thầy/cô đã mang lại cho cuộc sống của em."
Đỗ Huỳnh Phương
Với tấm lòng yêu nghề và sự nhiệt huyết trong công việc, thầy/cô giáo ấy là người tỏa sáng, truyền cảm hứng cho học sinh theo đuổi ước mơ của mình.
Đỗ Bảo Vương
Thầy/cô giáo ấy không chỉ là người dạy kiến thức mà còn là người truyền đạt những giá trị đạo đức, lòng yêu nghề và tình cảm với học trò.
Đỗ Hồng Dung
Thầy/cô giáo mà em yêu quý là người có tấm lòng nhân hậu, luôn quan tâm và giúp đỡ học sinh trong mọi hoàn cảnh.
Đỗ Thị Long
Tham khảo!
Trong một đời người, ai mà không có những thời cấp một, cấp hai, những thời đi học cùng bạn bè, những thời “nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò”. Ôi! Sao cứ mồi lần nhớ lại là tôi rất muốn dược quay lại thời gian ấy, sao mà thân thương quá! Nhân ngày 20/11, tôi quay lại trường xưa và thấy nhiều thứ thay đổi quá. Cái hồ cá bây giờ đã lớn hơn ngày trước, vậy mà tôi cứ ngỡ đó là một thế giới to lớn đã được thu nhỏ lại. Tôi cồn nhớ cây bàng ngày nào vẫn chỉ bằng tôi, nhưng giờ đây nó đã trở thành một cây bàng cao to, vĩ đại như cây cột đình. Tôi còn nhớ những giàn mướp được trồng trước ban công giờ lại được thay bằng những chậu hoa lan màu trắng. Căn – tin trường được sửa sang đẹp hơn. Tôi còn thấy những chỗ mà chúng tôi hay chơi đá cầu, đá bóng dưới gốc cây phượng vĩ. Những kỉ niệm chợt ùa về trong chốc lát. Mọi thứ giờ đây đã khác đi rất nhiều. Tuy giờ đã là một học sinh cấp hai nhưng tôi vẫn còn quý trọng những kỉ niệm đẹp về thầy cô, mái trường và bạn bè cùa mình. Những kỉ niệm này sẽ không bao giờ phai nhòa trong tôi.