Người xưa từng nói về năm nguy cơ làm mất nước: “Một. trẻ không kính già; hai , trò không trọng thầy; ba, binh kiêu tướng thoái: bốn , tham nhũng tràn lan: năm, sĩ phu ngoảnh mặt." (Lê Quý Đôn). Sau khi đọc đoạn trích Kiều bình nổi loạn, em suy nghĩ gì về

Tiểu thuyết “Kiều Binh Nổi Loạn” trong tác phẩm Hoàng Lê Nhất Thống Chí lại một lần nữa khẳng định quan điểm của Lê Quý Đôn về năm nguy cơ làm mất nước. Trong triều đại phong kiến suy sụp, quyền lực trở nên tù túng và thất thường. Cha, con, anh, em tranh giành quyền lực, không còn có ai trọng thầy, không còn ai kính già. Phủ chúa Trịnh trở nên yếu đuối, bị đẩy vào tình trạng loạn lạc, quốc gia bị phân chia, đất nước bị cướp bóc.

Những nhân vật như Trịnh Tông, Huy quận vẫn cố giữ vững uy quyền của mình dù thực tế họ chỉ còn là những con giun bám trên cành cây đã héo úa. Những nhân vật này như cái bệ phóng cho sự loạn lạc, tham nhũng tràn lan, sĩ phu ngoảnh mặt. Trong bức tranh tàn phá và hỗn loạn đó, bức tranh của một triều đại suy đồi rõ ràng hiện lên.

Dưới bàn tay tài ba của tác giả, chúng ta được chứng kiến sự thảm hại của một thời đại, sự vợi vụng của quyền lực và sự tan rã của một đế chế. Tác phẩm không chỉ là một tấm gương phản ánh một phần nào đó của lịch sử, mà còn là một cảnh báo sâu sắc về nguy cơ mất nước do trẻ không kính già, trò không trọng thầy, binh kiêu tướng thoái, tham nhũng tràn lan và sĩ phu ngoảnh mặt. Chúng ta cần phải rút ra bài học cho mình và xem xét kỹ lưỡng để tránh lặp lại những sai lầm của quá khứ.

Bài tập và hướng dẫn giải

0.04031 sec| 2263.164 kb