Trong Truyện Kiều của Nguyễn Du (đoạn Kiều ở lầu Ngưng Bích) có sử dụng hai thành ngữ “bên trời góc bể” và “quạt nồng ấp lạnh”.
Hãy chép lại hai câu thơ đó và giải thích nghĩa của hai thành ngữ trong câu thơ.
Có ai ở đây không? Mình đang tìm cách giải quyết câu hỏi khó nhằn này. Bất cứ sự giúp đỡ nào cũng sẽ rất quý giá! Cảm ơn mọi người.
Các câu trả lời
Câu hỏi Ngữ văn Lớp 9
Câu hỏi Lớp 9
Bạn muốn hỏi điều gì?
Để giải câu hỏi trên, bạn có thể làm như sau:Cách làm 1:Bước 1: Chép lại hai câu thơ từ đoạn Kiều ở lầu Ngưng Bích trong Truyện Kiều.Bước 2: Đưa ra giải thích về nghĩa của hai thành ngữ “bên trời góc bể” và “quạt nồng ấp lạnh”.Cách làm 2:Bước 1: Tìm đoạn Kiều ở lầu Ngưng Bích trong Truyện Kiều và chép lại hai câu thơ có sử dụng hai thành ngữ đã nêu.Bước 2: Phân tích ý nghĩa của hai thành ngữ đó trong ngữ cảnh của đoạn trích đó.Câu trả lời cho câu hỏi trên:Trong đoạn Kiều ở lầu Ngưng Bích của Truyện Kiều, Nguyễn Du sử dụng hai thành ngữ “bên trời góc bể” và “quạt nồng ấp lạnh” để mô tả tâm trạng và hoàn cảnh của nhân vật Kiều. Thành ngữ “bên trời góc bể” thường được hiểu là nơi xa xôi, hẻo lánh và khó khăn, thể hiện cho cuộc sống bất hạnh, hoàn cảnh khó khăn mà Kiều phải đối diện. Trong khi đó, thành ngữ “quạt nồng ấp lạnh” có thể hiểu là sự phan chia, lòng trắc trở và luôn sống trong tâm tư lo lắng và đau đớn, tượng trưng cho trạng thái tinh thần của nhân vật. Đồng thời, cả hai thành ngữ này cũng thể hiện sự bi thảm và tuyệt vọng trong số phận của Kiều trong cuộc đời khó khăn và khổ đau.
Thành ngữ này thường được dùng để mô tả cảm giác một sự khác biệt, mâu thuẫn hay trạng thái đối lập.
Quạt nồng ấp lạnh gió mùa chua cay
Thành ngữ này được dùng để miêu tả một vị trí xa xôi, không gian rộng lớn, ẩn sâu nơi nào đó xa xôi không rõ ràng.
Bên trời góc bể nửa đêm trong trăng sáng