Không thể nào chấp nhận sống:
Mà không biết mình về đâu
Không biết mình có thể làm gì
Buồn vui theo kẻ khác.
Không thể nào chấp nhận sống:
Trong sợ hãi, trong lọc lừa
Chẳng nhớ tim mình còn đập.
Không thể nào chấp nhận sống:
Khi mình chưa là mình
Trống trơ như vực thẳm
Trống trơ như vực thẳm…
Ngày ta sống
Khi mình là sự sống
Từ ra đi đến trở về
Từ hư vô đến bụi đời
Kim cương bất hoại.
(Trích Sống, Nguyễn Khoa Điềm, Hội Nhà văn Việt Nam, ngày 6-6-2016)
Câu 1. Nêu phương thức biểu đạt chính
Câu 2: Hãy nêu ít nhất 03 lối sống được nêu trong văn bản mà theo tác giả là không thể chấp nhận
Câu 3. Anh/chị hiểu như thế nào về lối sống “trong sợ hãi, trong lọc lừa” và “mình chưa là mình” được tác giả nhắc đến trong đoạn trích?
Câu 4. Anh/ chị có đồng tình với lẽ sống của tác giả trong đoạn thơ trên không? Vì sao
Bạn nào có kinh nghiệm về chủ đề này không? Mình mong nhận được sự giúp đỡ từ Mọi người. Mình sẽ rất biết ơn!
Câu hỏi Ngữ văn Lớp 12
Câu hỏi Lớp 12
Bạn muốn hỏi điều gì?