Em đánh giá như thế nào về cái "dại" mà nhà thơ tự nhận ở hai câu thơ "Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ, Người khôn người đến chốn lao xao" ?
Làm ơn, mình thực sự cần ai đó chỉ dẫn giúp mình giải quyết câu hỏi này. Bất cứ sự giúp đỡ nào cũng sẽ được đánh giá cao!
Các câu trả lời
Câu hỏi Ngữ văn Lớp 10
Câu hỏi Lớp 10
Bạn muốn hỏi điều gì?
Phạm Đăng Đạt
Phương pháp làm:1. Đọc kỹ đoạn văn và hiểu nghĩa của các từ, cụm từ trong câu thơ.2. Xem xét các chi tiết văn bản, nhân vật, tình huống và ngữ cảnh để hiểu rõ hơn về ý nghĩa của câu thơ.3. Xem xét ngữ nghĩa, ý nghĩa, hình ảnh và tác dụng của từ "dại" trong câu thơ.Câu trả lời:1. "Dại" ở đây không đơn thuần chỉ sự ngu ngốc hay thiếu hiểu biết thông thường mà có thể được hiểu như một hành động liều lĩnh, gan dạ, không kiêng nể nguy hiểm hoặc khó khăn. Nhà thơ tự nhận mình là "dại" để tìm nơi vắng vẻ, tức là anh ta không sợ khả năng gặp khó khăn, lao động vất vả để tìm được không gian yên bình, thanh tịnh và tránh sự xô bồ, ồn ào, hỗn loạn của cuộc sống.2. Ý nghĩa của câu thơ này có thể là nhà thơ biểu đạt sự khát khao tìm kiếm sự bình yên, sự tĩnh lặng từ cuộc sống xô bồ và những con người "khôn" xung quanh anh ta. Nhà thơ đã chọn trở nên "dại" để lựa chọn một hướng sống khác biệt và đơn giản hơn, tạo nên sự tương phản giữa những người thông thường và anh ta.3. Hình ảnh của từ "dại" cũng có thể gợi lên sự tự do, sự trẻ trung và sự mạo hiểm. Nhà thơ muốn tạo ra một bức tranh về con người dũng cảm, không sợ khó khăn, tự do trong tư duy và nhân cách.
Phạm Đăng Giang
Cái 'dại' ở hai câu thơ trên có thể đánh giá là một cách nhìn đa chiều và khác biệt với những người khôn ngoan xung quanh. Nhà thơ tự nhận mình 'dại' để tìm kiếm nơi vắng vẻ, thể hiện sự khác biệt trong tư duy, quan điểm và dẫn đến sự lao xao, hoang mang của những người khôn ngoan khi không hiểu và không thể nắm bắt được tinh thần tự do, sáng tạo của nhà thơ.
Đỗ Đăng Phương
Cái 'dại' ở đây cũng có thể hiểu là sự đánh đổi, bỏ đi sự khôn ngoan, thông thái để tìm kiếm nét đẹp, tinh thần và những giá trị sâu sắc hơn trong cuộc sống. Như vậy, 'dại' không phải là điều xấu, mà là một sự quyết định của nhà thơ để đẩy lùi những giới hạn, kiểm soát của xã hội và tận hưởng tự do của bản thân.
Đỗ Bảo Vương
Cái 'dại' mà nhà thơ tự nhận ở hai câu thơ trên có thể được đánh giá là sự tự nguyện chọn lựa của nhà thơ để tìm kiếm nơi vắng vẻ, xa cách xô bồ cuộc sống hiện tại. Việc tự mình coi mình là 'dại' có thể thể hiện sự sâu sắc, khát khao của nhà thơ muốn tìm hiểu, khám phá những điều mới mẻ và khác biệt, tránh xa sự bình thường và trùng phùng hàng ngày.