Giải bài Tập làm văn: Cấu tạo của bài văn tả cảnh
Bài tập làm văn: Cấu tạo của bài văn tả cảnh
Để có kỹ năng viết tốt, không chỉ cần biết đọc hiểu mà còn cần trau dồi kỹ năng làm văn. Bài tập "Cấu tạo của bài văn tả cảnh" sẽ giúp bạn phát triển khả năng miêu tả khung cảnh thiên nhiên và con người xung quanh mình. Bài này sẽ tóm tắt kiến thức chính và hướng dẫn chi tiết cho bạn. Hãy cùng tham khảo!
Nhận xét:
Câu 1 (trang 11 sách giáo khoa (SGK) Tiếng Việt lớp 5):
- Mở bài: "Cuối buổi chiều...yên tĩnh này"
- Thân bài: "Mùa thu, gió thổi mây bay...buổi chiều"
- Kết bài: "Huế thức dậy...của nó"
Câu 2 (trang 12 sách giáo khoa (SGK) Tiếng Việt lớp 5):
- Sự khác biệt giữa thứ tự miêu tả trong bài văn "Hoàng hôn trên sông Hương" và bài văn "Quang cảnh làng mạc ngày mùa" là trong bài "Quang cảnh làng mạc ngày mùa" miêu tả từng bộ phận của quang cảnh, trong khi đó bài "Hoàng hôn trên sông Hương" tập trung miêu tả cảnh theo sự biến đổi của thời gian.
- Ta rút ra bài học về cấu tạo của bài văn tả cảnh:
+ Mở bài: Giới thiệu tổng quan về cảnh sẽ tả.
+ Thân bài: Miêu tả từng phần của cảnh hoặc sự thay đổi của cảnh theo thời gian.
+ Kết bài: Nêu nhận xét hoặc cảm nghĩ của người viết.
Ghi nhớ
Bài văn tả cảnh thường bao gồm ba phần chính:
- Mở bài: Giới thiệu tổng quan về cảnh sẽ tả.
- Thân bài: Miêu tả từng phần của cảnh hoặc sự thay đổi của cảnh theo thời gian.
- Kết bài: Nêu nhận xét hoặc cảm nghĩ của người viết.
Việc viết văn tả cảnh không chỉ giúp bạn trau dồi kỹ năng viết mà còn giúp bạn tìm hiểu và cảm nhận vẻ đẹp của thế giới xung quanh mình. Hãy thực hành thường xuyên để cải thiện khả năng viết của mình!
Bài tập và hướng dẫn giải
Câu 1 (trang 12 sách giáo khoa (SGK) tiếng việt lớp 5): Nhận xét cấu tạo của bài văn sau:
Nắng trưa
Nắng cứ như từng dòng lửa xối xuống mặt đất.
Buổi trưa ngồi trong nhà nhìn ra sân, thấy rất rõ những sợi không khí nhỏ bé, mỏng manh, nhẹ tênh, vòng vèo lượn từ mặt đất bốc lên, bốc lên mãi:
Tiếng gì xa vắng thế? Tiếng võng kẽo kẹt kêu buồn buồn từ nhà ai vọng lại. Thỉnh thoàng, câu ru em cất lên từng đoạn "ạ ời …" Hình như chị ru em. Em ngủ và chị cũng thiu thiu ngủ theo. Em chợt thức làm chị bừng tỉnh và tiếp tục câu ạ ời. Cho nên câu hát cứ cất lên từng đoạn rồi ngưng lại, rồi cất lên, rồi lại lịm đi trong cái nặng nề của hai mi mắt khép lại.
Con gà nào cất lên một tiếng gáy. Và ở góc vườn, tiếng cục tác làm nắng trưa thêm oi ả. Không một tiếng chim, không một sợi gió. Cây chuối cũng ngủ, tàu lá lặng đi như thiếp vào nắng. Đường làng vắng ngắt. Bóng tre, bóng duối cũng lặng im.
Ấy thế mà mẹ phải vơ vội cái nón cũ, đội lên đầu, bước vào trong nắng, ra đồng cấy nốt thửa ruộng chưa xong.
Thương mẹ biết bao nhiêu, mẹ ơi!
Theo Băng Sơn