[…] (1) Lòng tự trọng khác với tính tự ái. Nhiều người, nhất là những người trẻ tuổi thường hay nhầm lẫn hai khái niệm này. Lòng tự trọng có cơ sở từ tư tưởng nhân nghĩa, coi trọng phẩm cách và giá trị con người của mình nhưng mục đích là vì người khác, tôn trọng người khác, nhằm làm đẹp cho xã hội, làm tốt cho cộng đồng. Nói cách khác, lòng tự trọng có bản chất văn hóa và tinh thần nhân văn. Trái lại, tính tự ái là chỉ biết yêu chính bản thân mình, coi mình là trên hết, chỉ cốt được lợi cho riêng mình, bất chấp danh dự và quyền lợi chính đáng của người khác. Vì thế, lòng tự trọng thường được biểu hiện bằng những lời nói, cử chỉ, hành vi lịch thiệp, nhã nhặn, từ tốn, biết tự kiềm chế. Còn tính tự ái là "mảnh đất" tốt sinh ra những thói xấu, hẹp hòi, ích kỷ.
(2) Người có lòng tự trọng bởi tiếp thụ được sự giáo dục đúng đắn, chu đáo, tốt đẹp trước hết từ ngay trong gia đình mình. Cùng đó là nhà trường và xã hội. Ba môi trường giáo dục này có trong sáng, lành mạnh và có phương pháp tốt thì mỗi người mới có lòng tự trọng, mới có những phẩm cách tốt đẹp. Tuy nhiên, bản thân mỗi người cũng phải biết tự giáo dục, tự điều chỉnh hành vi của mình theo truyền thống đạo lý dân tộc và lối sống có văn hóa, mới có thể trở thành con người lương thiện, tử tế. […]
(Theo Đào Ngọc Đệ, Lòng tự trọng, Báo Nhân dân cuối tuần, 22/02/2014)
1. Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích trên.
2. Em hãy nêu nội dung chính của đoạn văn (2). Theo em, sự khác nhau giữa lòng tự trọng và tính tự ái là gì?
3. Câu “Vì thế lòng tự trọng thường được biểu hiện bằng những lời nói, cử chỉ, hành vi lịch thiệp, nhã nhặn, từ tốn, biết tự kiềm chế.” liên quan đến phương châm hội thoại nào mà em đã học? Hãy tìm 1 câu tục ngữ hoặc ca dao có liên quan đến phương châm hội thoại ấy.
Mình cảm thấy hơi mắc kẹt và không chắc làm thế nào để tiếp tục làm câu hỏi này. Ai có thể giành chút thời gian để giúp mình với được không?
Các câu trả lời
Câu hỏi Ngữ văn Lớp 9
Câu hỏi Lớp 9
Bạn muốn hỏi điều gì?
Đỗ Minh Giang
Để trả lời câu hỏi trên, bạn có thể thực hiện các bước sau:1. Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích trên: Đoạn văn trên sử dụng phong cách trình bày mạch lạc, logic, sử dụng lập luận phân tích để giải thích sự khác nhau giữa lòng tự trọng và tính tự ái. 2. Nêu nội dung chính của đoạn văn (2) và giải thích sự khác nhau giữa lòng tự trọng và tính tự ái: Đoạn văn (2) thảo luận về nguồn gốc hình thành lòng tự trọng ở con người từ giáo dục tốt trong gia đình, nhà trường và xã hội. Lòng tự trọng là sự coi trọng bản thân để phục vụ cho xã hội, còn tính tự ái chỉ biết tôn vinh bản thân mà không quan tâm đến người khác.3. Liên kết cụm từ "Vì thế lòng tự trọng thường được biểu hiện bằng những lời nói, cử chỉ, hành vi lịch thiệp, nhã nhặn, từ tốn, biết tự kiểm chế" với phương châm hội thoại mà em đã học và tìm 1 câu tục ngữ hoặc ca dao có liên quan: Cụm từ này liên quan đến phương châm "tôn trọng và lắng nghe" trong hội thoại. Một câu tục ngữ phù hợp có thể là "Người khôn không phải là người biết mọi điều, mà là người biết khi nào nên im lặng và khi nào nên nói".Viết câu trả lời:1. Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong đoạn trích trên là lập luận phân tích.2. Nội dung chính của đoạn văn (2) là về nguồn gốc hình thành lòng tự trọng ở con người từ giáo dục tốt trong gia đình, nhà trường và xã hội. Sự khác nhau giữa lòng tự trọng và tính tự ái là lòng tự trọng là sự coi trọng bản thân để phục vụ cho xã hội, còn tính tự ái chỉ biết tôn vinh bản thân mà không quan tâm đến người khác.3. Câu "Vì thế lòng tự trọng thường được biểu hiện bằng những lời nói, cử chỉ, hành vi lịch thiệp, nhã nhặn, từ tốn, biết tự kiểm chế" liên quan đến phương châm hội thoại "tôn trọng và lắng nghe". Một câu tục ngữ phụ hợp có thể là "Người khôn không phải là người biết mọi điều, mà là người biết khi nào nên im lặng và khi nào nên nói".