Lớp 6
Lớp 1điểm
3 tháng trước
Đỗ Huỳnh Huy

VÕ SĨ BỌ NGỰA “Hôm sau, Bọ Ngựa đương lủi thủi, khật khưỡng – không vui vẻ như bữa đầu nữa – thì bỗng nghe một tiếng động trước mặt. Gã đứng lại, ngẩng đầu lên, nom thấy một con vật lạ chưa trông thấy bao giờ. Quái vật to gồ gồ như một viên đá. Sắc mình đen sì và bóng loáng. Cả đôi râu cũng đen. Chỉ trừ hai cái vạch trắng hai bên mắt. Mới thoạt trông không có thể đoán biết được đầu đuôi nó đằng nào. Bởi chỗ nào cũng tròn múp míp, chỗ nào cũng nhẵn thín. Nhất là dưới mắt Bọ Ngựa ta, thì càng lạ lùng hơn nữa. Từ thuở bé, Bọ Ngựa chưa được trông thấy một con vật kì quái đến nhường ấy. Song thực đó chỉ là một cu cậu thường hay đậu trên thân những cây dừa, cây cau và có tiếng kêu cồ cộ… cồ cộ. Tiếng kêu ấy thành tên là Cồ Cộ. Hai mắt đen nhánh lẫn vào trong làn vỏ đen thẫm, nhưng đôi mắt thực tinh. Bọ Ngựa mới sột soạt đi đến, mà Cồ Cộ đã trông thấy ngay. Cồ Cộ hỏi: - Tên kia, đến đây làm chi? Bọ Ngựa cố gắng cứng cỏi: - Ta là Đại Mã! Võ sĩ Đại Mã. Ta đi… Cồ Cộ ngạc nhiên: - Tên mi là Đại Mã? Lại là võ sĩ nữa? Bọ Ngựa vênh mặt: - Phải đó, ngươi đã nghe đại danh ta rồi ư? Cồ Cộ cười: - Thằng oắt tì! Tên mi là Bọ Ngựa chứ? Mà mi sao dám đặt hai chữ võ sĩ lên trước tên? Không sợ bị đánh cho gãy cổ hả? - Mỗi chốc, ai đánh nổi ta, ta là võ… Cồ Cộ cả cười: - Ta sẽ vặn gãy cổ mi. Nhưng này, võ sĩ Đại Mã oắt con ơi! Trước khi đánh nhau với võ sĩ, ta hỏi võ sĩ một điều: Võ sĩ định đi đâu đó? - Ta đi du lịch phiêu lưu, con đường của Dế Mèn. - Ái chà! Hăng nhỉ. Bắt chước ông Dế Mèn! Đi được bao nhiêu lâu rồi? - Đã qua biết bao nhiêu rừng núi, không thể nhớ xiết được. Thấy Cồ Cộ cứ hỏi căn hỏi vặn, Bọ Ngựa đồ ngay Cồ Cộ cũng hạng xoàng, liền nổi máu hăng, thách: - Làm sao ngươi lại được hỏi căn vặn ta? Định đấu gươm với ta chăng? Cồ Cộ cười ha hả: - Ta đã bảo rồi ta sẽ đánh mi mà, đừng vội. Nhưng bây giờ thì ta lại thương mi mà không muốn đánh mi nữa. - Nếu thế, đồ hèn! - … Nhưng ta sẽ làm cho mi mở mắt ra, rồi muốn sống, muốn tốt thì quay ngay về với mẹ. Nói rồi Cồ Cộ quắp lấy lưng Bọ Ngựa, giương cánh ra, bay tít lên ngọn cây dừa gần đó. Bọ Ngựa hoảng hốt quá, rúm cả chân, rúm cả càng và nhắm tịt mắt lại. Bốn bên xung quanh gió thổi vo vo. Cồ Cộ đỗ trên ngọn cây dừa và bảo Bọ Ngựa rằng: - Mi đã mở mắt ra chưa? Nếu mở mắt rồi, hãy cùng ta nhìn xuống dưới kia. Mi đi bấy nhiêu ngày đường, lặn lội qua bao nhiêu đèo, bao nhiêu suối, vậy mà không bằng ta chỉ vỗ cánh mấy cái, bay lên cao, đã có thể trông thấy quê hương của mi. Cái sự khó nhọc của mi đối với ta, chỉ là hạt bụi, hạt tấm. Đã hiểu như thế chưa? Và mi lại nên biết thêm rằng ở trên đời này, không thiếu gì kẻ còn giỏi hơn ta bao nhiêu lần nữa. Sau đó, chú Bọ Ngựa được Cồ Cộ đưa trả xuống đất. Bọ Ngựa chạy biến ngay về, không dám ngoảnh cổ lại nữa. Bọ Ngựa về đến cành hồng, mẹ vẫn chưa về. Nó nằm bẹp trên cây, không dám lởn vởn đi đâu nữa. Bởi vẫn chưa tan cơn sợ. Được mươi hôm thì mẹ trở về. Nó mừng rỡ nhãy cỡn lên ôm lấy mẹ. Từ đấy, hai mẹ con lại sống với nhau đề huề. Mẹ nó đưa nó đi đến một chỗ ở mới kín đáo, ấm áp hơn. Những lương thực mà bà lão đêm bên kia sông về cũng thừa đủ cho hai mẹ con ăn hết một mùa đông giá rét. Một hôm, trời có nắng. Nắng mùa đông ấm áp, dịu dàng làm sao. Hai mẹ con ra hong cánh dưới ánh mặt trời. Trong lúc vui chuyện Bọ Ngựa con kể với mẹ: - Mẹ ơi! Độ nọ mẹ sang bên kia sông rồi, ở nhà con đã làm được nhiều điều ghê lắm. - Con thử kể cho mẹ nghe những ghê gớm ấy đến thế nào? - Con đánh thằng Châu Chấu Ma ở đằng kia. Nó phải nhận con là thầy nó. Bà Bọ Ngựa mỉm cười: - Tưởng là con đánh ai. Châu Chấu Ma con chẳng phải đánh, nó vẫn sợ như thường. Con đã làm một việc thừa, mà lại ác nữa. Chú Bọ Ngựa tiu nghỉu. Rồi chú tiếp: - Con lại cho cả Gián Ống một trận. Bà Bọ Ngựa cười to: - Tưởng ai, cái thằng Gián Ống lúc nào cũng sợ, ai cũng sợ. Con lại làm một việc thừa, mà lại độc ác nữa. Chú Bọ Ngựa tiu nghỉu hơn, và chú không khoe thêm gì nữa. Chú im lặng, nhìn ánh nắng rung rinh trong lá cây. Nhưng bà lão Bọ Ngựa đã nói tiếp: - Và con sang đánh nhau cả với Bọ Muỗm, con bắt mụ ấy gọi con là võ sĩ Đại Mã. Mụ ấy nện cho con một trận mê tơi. Con phải bỏ chạy về. Nhưng con cũng không chừa được cái thói khoác lác. Cho nên, khi con nghe tiếng đồn có ông Dế Mèn đi phiêu lưu thì con cũng tập tọng đi. Con đã quên cả lời mẹ dặn. Con đi, con gặp bác Cồ Cộ, con dọa dẫm cả bác ta. Bác ta liền túm cổ con, bay lên ngọn cây dừa. Đến đây con mới thực là sợ, biết chừa thói ngông cuồng và con mới thực hiểu rằng đường đời mỗi bước một khó. Con chạy trở về. Phải kể đến đây mới là hết những chuyện mà con đã làm trong khi vắng mẹ. Có phải thế chăng? Con ơi! Bác Bọ Muỗm chỉ cho con một cái đá hậu, là con thủng bụng. Bác Cồ Cộ chỉ buông con từ ngọn cây cho rơi xuống, là con đủ tan xương. Các bác ấy đã thương con đấy. Trong khi bà lão Bọ Ngựa nói, chú Bọ Ngựa cứ ngẩn mặt. Rồi hai hàng nước mắt rung rung. À, chú Bọ Ngựa hợm mình đã biết hối rồi.” (Trích Võ sĩ Bọ Ngựa - Tô Hoài) Câu 1. Xác định thể loại của văn bản. Nêu những nét chính về thể loại đó. Câu 2. Theo em, người kể chuyện trong văn bản trên là ai? Từ đó, cho biết truyện được kể theo ngôi thứ mấy? Câu 3. Xác định nhân vật chính trong truyện? Câu 4. Thái độ của Bọ Ngựa khi lần đầu gặp bác Cồ Cộ như thế nào? Vì sao Bọ Ngựa phải“cố gắng cứng cỏi”? Câu 5. Bọ Ngựa có nét tính cách đẹp nào? Còn có những biểu hiện và suy nghĩ nào cần điều chỉnh để không gây rắc rối, để an toàn cho bản thân?
Mọi người thân mến, mình rất cần một chút trợ giúp từ Mọi người. Mọi người có thể dành ít phút để giúp mình không?

Hãy luôn nhớ cảm ơnvote 5 sao

nếu câu trả lời hữu ích nhé!

Các câu trả lời

Phương pháp làm:

Bước 1: Đọc và hiểu văn bản
- Đọc văn bản kỹ lưỡng để hiểu nội dung và các chi tiết trong câu chuyện.
- Xác định được các yếu tố cốt truyện và tính cách của nhân vật chính.

Bước 2: Trao đổi và tìm hiểu về thể loại văn bản
- Trao đổi và tìm hiểu về thể loại văn bản để có cái nhìn tổng quan về cấu trúc và tính chất của nó.
- Tìm hiểu các nét chính về thể loại đã xác định.

Bước 3: Xác định người kể chuyện và ngôi thứ của văn bản
- Đọc văn bản để tìm các dấu hiệu để xác định người kể chuyện.
- Phân tích các đoạn văn để xác định ngôi thứ của văn bản.

Bước 4: Xác định nhân vật chính trong truyện
- Phân tích nội dung của truyện để xác định nhân vật chính.
- Tìm hiểu về tính cách và vai trò của nhân vật chính trong câu chuyện.

Bước 5: Phân tích thái độ và suy nghĩ của Bọ Ngựa khi gặp bác Cồ Cộ
- Phân tích các đoạn văn để xác định thái độ của Bọ Ngựa khi gặp bác Cồ Cộ.
- Rút ra suy nghĩ và nguyên nhân mà Bọ Ngựa phải "cố gắng cứng cỏi".

Bước 6: Xác định nét tính cách đẹp của Bọ Ngựa và điều chỉnh suy nghĩ để không gây rắc rối
- Xác định nét tính cách đẹp của Bọ Ngựa thông qua hành động và suy nghĩ của nhân vật.
- Đề xuất một số điều chỉnh suy nghĩ để Bọ Ngựa không gây rắc rối và đảm bảo an toàn cho bản thân.

Câu trả lời:

Câu 1: Văn bản "Võ sĩ Bọ Ngựa" thuộc thể loại truyện ngụ ngôn. Thể loại truyện ngụ ngôn thường sử dụng nhân vật và sự kiện hư cấu để truyền tải một bài học hay ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống và con người.

Câu 2: Người kể chuyện trong văn bản trên là người kể từ góc nhìn thứ nhất. Từ ngôn ngữ sử dụng trong văn bản, như các đại từ ngôi "ta", "tao", ta có thể xác định người kể chính là chú Bọ Ngựa.

Câu 3: Nhân vật chính trong truyện là Bọ Ngựa.

Câu 4: Thái độ của Bọ Ngựa khi lần đầu gặp bác Cồ Cộ là tự hào và kiêu ngạo. Bởi vì Bọ Ngựa muốn thể hiện mình là võ sĩ Đại Mã mạnh mẽ và không muố

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
41 vote
Cảm ơn 8Trả lời.

Thái độ của Bọ Ngựa khi lần đầu gặp bác Cồ Cộ là hãy chủ quan và ngông cuồng. Bọ Ngựa phải cố gắng cứng cỏi vì muốn khẳng định danh tiếng và uy tín của mình trước người khác.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
31 vote
Cảm ơn 1Trả lời.

Người kể chuyện trong văn bản trên là chính nhân vật Bọ Ngựa. Truyện được kể theo ngôi thứ nhất.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
41 vote
Cảm ơn 1Trả lời.
Câu hỏi Ngữ văn Lớp 6
Câu hỏi Lớp 6

Bạn muốn hỏi điều gì?

Đặt câu hỏix
  • ²
  • ³
  • ·
  • ×
  • ÷
  • ±
  • Δ
  • π
  • Ф
  • ω
  • ¬
0.43914 sec| 2288.586 kb