NGỮ LIỆU 2:
ĐÊM CÔN SƠN
Tiếng chim vách núi nhỏ dần
Rì rầm tiếng suối khi gần, khi xa
Ngoài thềm rơi cái lá đa
Tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng
Mờ mờ ông bụt ngồi nghiêm
Nghĩ gì, ông vẫn ngôi yên lưng đền…
…Bỗng đâu vang tiếng sấm rền
Tỉnh ra em thấy trong đền đỏ hương
Ngang trời kêu một tiếng chuông
Rừng xưa nổi gió, suối tuôn ào ào
Đồi thông sáng dưới trăng cao
Như hồn Nguyễn Trãi năm nào về thăm
Em nghe có tiếng thơ ngâm
Ngoài kia nòng pháo ướt đầm sương khuya…
(Nguồn: Góc sân và khoảng trời - Trần Đăng Khoa)
Câu 1: Xác định đề tài, thể thơ và những dấu hiệu nhận biết thể thơ của ngữ liệu trên ?
Câu 2: Xác định yếu tố tự sự và miêu tả trong ngữ liệu, chỉ ra biểu hiện cụ thể đó.
Câu 3: Đọc kỹ bài thơ và xác định những biện pháp nghệ thuật?
Câu 4: Nêu cảm xúc của tác giả trong ngữ liệu trên?
Câu 5: Qua ngữ liệu trên đã khơi gợi ở em tình cảm gì với các vùng miền trên quê hương đất nước?
Làm ơn, mình thực sự cần ai đó chỉ dẫn giúp mình giải quyết câu hỏi này. Bất cứ sự giúp đỡ nào cũng sẽ được đánh giá cao!
Các câu trả lời
Câu hỏi Ngữ văn Lớp 6
Câu hỏi Lớp 6
Bạn muốn hỏi điều gì?
Đỗ Đăng Huy
Câu 4: Cảm xúc của tác giả trong ngữ liệu trên là sự yêu quý, kí ức với vẻ đẹp của Đèo Côn Sơn, nơi gắn bó với tuổi thơ và tâm hồn của mình.
Đỗ Minh Vương
Câu 3: Trong bài thơ, tác giả sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như so sánh (như là rơi nghiêng), ẩn dụ (như hồn Nguyễn Trãi), thể hiện qua ngữ cảnh và tả cảnh.
Đỗ Đăng Đạt
Câu 2: Trong ngữ liệu, yếu tố tự sự được thể hiện qua cách tác giả miêu tả những cảnh vật, âm thanh trên Đèo Côn Sơn và cảm nhận của chính mình về nơi đó. Miêu tả cụ thể như tiếng chim, tiếng suối, cảm giác yên bình, huyền bí.
Đỗ Huỳnh Huy
Câu 1: Đề tài của ngữ liệu trên là vẻ đẹp của Đèo Côn Sơn. Thể thơ của ngữ liệu là thể thơ tự do, với cấu trúc không cố định về số lượng câu và số lượng chữ trong mỗi câu.